BẢN TRƯỜNG CA BA MƯƠI BA
(Vết Thương Không Bao Giờ Lành. Viết để ghi nhớ ngày Quốc Hận 30/4 năm thứ
41.)
Một
vết thương không bao giờ lành được
Bốn
mốt năm rồi vẫn ngỡ hôm qua !
Bởi
xương máu những vua Hùng dựng nước
Vẫn
còn đây, trang sử Việt chói loà
*
Vẫn
còn đây những Quang Trung, Quốc Toản
Hưng
Đạo, Ngô Quyền, Lê Lợi, Trưng Vương
Mà
Việt cộng, một lũ người vong bản
Cõng
rắn cắn nhà, phá nát quê hương !!!
*
Phá
nát quê hương, suy vi nòi giống
Bốn
mốt năm tất cả đã tan tành !
Trẻ
đốt cuộc đời để cuồng loạn sống
Khinh
rẻ cội nguồn, xuyên tạc sử xanh
*
Già
bị đảng lừa từ ngày tuổi mộng
Vượt
Trường Sơn đánh Mỹ, cứu đồng bào !
Mỹ
bỏ, Ngụy buông, tiếng ai bật khóc
Mình
bị lừa rồi! Giải phóng đây sao !?
*
Giải
phóng đây sao? Miền Nam trù mật
Miền
Nam thanh bình, hạnh phúc, tự do
Giải
phóng xong, bao nhà tù cũng chật
Dân
mất quyền người, mất cả ấm no !!!
*
Bốn
mốt năm qua xiết bao thống khổ
Những
đau thương ôi vạn trạng muôn hình
Kể
không hết những hờn căm phẫn nộ
Những oan cừu vì
đảng tạo điêu linh !
*
Như bao
triệu người sớm hôm vất vưởng
Bán
báo, đánh giày, nhặt rác, ăn xin
Cuộc
đời họ hứng từng cơn gió chướng
Cơn
gió phũ phàng quét trắng niềm tin
*
Như thiếu
nữ bán đời cho Hàn, Chệt
Nữ
sinh bán tình cho đám "đại gia"
Đảng
bán quê cho kẻ thù truyền kiếp
Khắp
nước, dân oan mất đất, mất nhà ...
*
Xã
hội vô tâm, lòng người vô cảm
Mờ cả
tình quê, nhạt nghĩa đồng bào
Hàng
xóm cháy nhà, mặc ai hoạn nạn
Để chỉ biết mình dù giữa chiêm bao!
*
Bốn
mốt năm dài lòng đau dao cắt
Nghĩ
đến đồng bào vừa giận vừa thương
Giận
vì chẳng vùng lên đòi xã tắc
Để
Hoa Lài cách mạng ngạt ngào hương ...
*
Và vì
bởi để nước người bắt bớ
Đưa
ra tòa do trộm cắp, gian tham
Bảng
cảnh cáo, nhìn vào mà xấu hổ
Giận vô
cùng và thương quá, Việt Nam !
*
Thương
qúa Việt Nam vì rằng băng hoại
Do
đảng gian hùng khuôn đúc mà ra
Đảng
đã trồng cây và cây kết trái
Trái
độc đảng Hồ, trái độc Tàu, Nga !!!
*
Trái
độc ấy đảng tung ra trăm ngả
Mỗi
trái một nơi, một kiểu, một trò
Trái giả quốc
gia, hoả mù, đánh phá
Trái bám
cộng đồng, đâm thọc nhỏ to...
*
Trái vào truyền
thông, dối gian bôi bác
Trái kinh
tài, trái chống cộng giả danh
Ai yêu
nước, chúng đặt điều xuyên tạc
Bằng
ngôn từ bằng luận điệu rừng xanh
*
Bốn
mốt năm vết thương không lành được
Vì
sao ư ? Vì cộng quá tham tàn ...
Nước, đảng dâng Tàu, hãy xin cứu nước
Là cứu mình và rửa nhục Việt Nam !
*
Rửa
nhục Việt Nam phải do dân Việt
Yêu
tự do, yêu công chính, quật cường
Nếu
chẳng muốn đảng và Tàu tiêu diệt
Xin đứng
lên nào, GIẢI PHÓNG QUÊ HƯƠNG !!!
Ngô
Minh Hằng
No comments:
Post a Comment