Thursday, April 28, 2016

BẢN TRƯỜNG CA BA MƯƠI SÁU - Tưởng niệm 41 năm Quốc Hận








http://www.trachnhiemonline.com/Audio/Ban_Tin_Cuoi_Cung_Ngay_29_April_1975.wav


BẢN TRƯỜNG CA BA MƯƠI SÁU
Tưởng niệm 41 năm Quốc Hận 1975-2016


Tháng Tư, Hăm Tám, Tân Sơn Nhất
Cộng ở ven đô cộng pháo vào
Nhiều chiếc máy bay thành cột khói
Phi trường cuồn cuộn lửa binh đao
*
Người dân thành phố nhìn chinh chiến
Hoảng hốt ôm nhau lạc phách hồn
Xuôi ngược từng đoàn đi chạy giặc
Chạy đâu cũng thấy chắng đâu hơn ...
*
Chạy đâu cũng thấy con đường cụt
Vùng một, vùng hai đã đổ về
Vùng bốn cũng lên, Long Khánh tới
Sài gòn hỗn loạn với cơn mê
*
Sài Gòn run rẩy, dân thành phố
Chạy đến nhà nhau để có nhau
Bằng hữu, họ hàng tùm túm lại
Chia lo khi đạn rít ngang đầu
*
Ngày Hai Mươi Chín cao cơn sốt
Khắp chốn thành đô tựa lửa nung
Tất cả mọi người như ngộp thở
Chờ trong tuyệt vọng một tin mừng
*
Chờ trong tuyệt vọng niềm hy vọng
Hy vọng mong manh vẫn bám vào
Hy vọng tắt dần như nắng tắt
Khi tầm đạn giặc giết chiêm bao
*
Sáng Ba Mươi, lệnh hàng, buông súng
Bức tử, miền Nam chết phũ phàng
Vũ trụ tan tành, người khóc ngất
Lính hùng, lựu đạn họ "cưa" ngang
*
Có người kê súng ngay tầm nhắm
Đón giặc bằng trăm tiếng đạn chào
Viên đạn cuối cùng cho chính họ
Hồn sông núi hỡi...đắng làm sao !!!
*
Chiều Ba Mươi bước trên đường cũ
Thấy những tang thương cuộc đổi đời
Gương mặt Ba Mươi nhìn phát sợ
Khăn rằn quấn cổ, súng cầm chơi ....
*
Súng cầm và đạn tha hồ nổ
Đạn trúng ai là đấy, kẻ thù !
Tham ác thêm bày hôi trộm của
Ngày đầu giải phóng hãi hùng chưa !!!
*
Ngày đầu cách mạng là như thế
Bốn mốt năm sau chẳng khác gì
Vẫn cướp, vẫn hung tàn, vẫn giết
Vẫn là lừa bịp rất tinh vi ....
*
Mười ngày, một tháng ai mà biết
Là tám năm hơn mới được về
Bóc lịch mười lăm, mười tám cuốn
Là khoan hồng đấy, nhớ ơn đi !
*
Nhớ ơn được sống như con vật
Cải tạo mà ra cảnh ngục tù
Đói chẳng đủ rau, đau chẳng thuốc
Sức thì vắt cạn, của, người thu
*
Ngàn người tù là vài trăm chết
Chết cứ như mơ, chết đủ đường
Chết bị cây đè khi xẻ gỗ
Chết do băng suối, chết đào mương
*
Chết nằm conex, chân cùm cứng
Chết bởi rau rừng, đói, luộc ăn
Kiết lỵ, thương hàn... trăm kiểu chết
Mạng tù nên đảng chẳng băn khoăn !
*
Kiểm kê, mất của, đau, dân chết
Nghĩa vụ, thanh niên chết cũng nhiều
Cách mạng thành công là thế đó
Đổi tiền, dân chúng lại... phiêu diêu ...
*
Cướp nhà, rừng núi xua dân đến
Đến với tay không, sỏi đá dầy
Rắn độc, muỗi rừng, dân chết thảm
Trốn về, đảng đuổi "cấm về đây!"
*
Ngày Ba Mươi tháng Tư này nữa
Bốn mốt năm dài, Tổ Quốc ơi!!!
Thêm những oan hờn tàn bạo mới
Bất công, gian ác quá cao rồi....
*
Nhà tù vẫn chật người yêu nước
Tàu cộng tung hoành ở khắp nơi
Đảng chỉ làm giàu, không giữ nước
HỠI TOÀN DÂN VIỆT, ĐỨNG LÊN THÔI !!!
*
Đứng lên lật đổ loài lang sói
Cứu lấy non sông tổ quốc nhà
Lần lữa e rồi không kịp đấy
Đừng chờ, mau nhé, cứu quê ta !!!



Ngô Minh Hằng




Wednesday, April 20, 2016

BẢN TRƯỜNG CA BA MƯƠI LĂM (Nén hương cho Ngày Quốc Hận)












BẢN TRƯỜNG CA BA MƯƠI LĂM
(Nén hương cho Ngày Quốc Hận)


Nén hương này xin thắp
Để nhớ ngày cha đi
Mười ngày mà hóa biệt ly
Tình thâm ai cắt biết gì ai đau
Ở đây đất thấp trời cao
Trong tay đồ tể, lao đao phận người
Tháng Tư từ cuộc đổi đời
Giống nòi Hồng Lạc tơi bời đắng cay
Vùi nông một nắm mộ gầy
Bạn tù lệ rớt trên tay nghẹn ngào

*
Nén hương này xin thắp
Cho mẹ tháng Tư nào
Bồng con bước thấp bước cao
Trên đường di tản xiết bao hãi hùng
Bốn bề khói lửa tàn hung
Đạn reo, mẹ gục xuống vùng cỏ may
Đứa con bảy tháng trên tay
Ngậm bầu vú mẹ, máu đầy tuổi thơ

Nén hương này xin thắp
Cho chị chết bơ vơ
Vượt biên chị chẳng tới bờ
Bàn tay hải tặc nhớp nhơ thân ngà
Đá ngầm lại xé tàu ra
Chị vào lòng biển thành ma ngậm hờn
Mỗi chiều biển ngập hoàng hôn
Chị ngồi trên sóng gọi hồn Việt Nam

Nén hương này xin thắp
Cho người chết vội vàng
Lai Châu, Cao, Lạng, Hà Giang
Đạn Tàu xé xác Việt Nam từng người
Chiều qua ôm súng còn cười
Sáng nay cả toán thây phơi bìa rừng
"Việt Trung chiến thắng lẫy lừng"
Người đi chiến thắng, đi nhưng chẳng về !

Nén hương này xin thắp
Cho em tuổi trăng thề
Lấy chồng nước ngoại em mê
Đài Loan, Hàn Quốc em về làm dâu
Tưởng là hạnh phúc cau trầu
Nào hay em chết cơ cầu đau thương
Hũ tro trở lại quê hương
Thương em, cha mẹ đoạn trường xót xa

Nén hương này xin thắp
Cho tình nước tình nhà
Bảy Lăm cộng chiếm quê ta
Hai vai gánh hận sơn hà bấy nay
Dân thì oan khốc từng ngày
Nước thì đảng sắp sang tay cho Tàu
Ba miền chất ngất hờn đau
Ta ơi thức dậy cùng nhau giữ nhà
Nếu không, Tàu thống trị ta
Quên ư? Tô Định, voi ngà, ngọc trai?
Giang sơn hày đắt lên vai
Ta không giữ nước thì ai giữ giùm ???
Đừng hèn như dế như giun
Xin tôi gan thép xin hun tinh thần
Và làm bổn phận người dân
Dẹp bày phản quốc, diệt quân bạo tàn

Tháng Tư xin thắp nén nhang
Mong xanh sông núi mong vàng cờ bay ...



Ngô Minh Hằng


Mùa Quốc Hận năm thứ 41


BẢN TRƯỜNG CA BA MƯƠI BỐN (Trường Ca cho Tháng Tư Đen)

























BẢN TRƯỜNG CA BA MƯƠI BỐN
(Trường Ca cho Tháng Tư Đen)
Gởi đảng viên các cấp của nhà nước CSVN.
Riêng tặng  đồng bào Việt Nam quốc nội và hải ngoại
 


Mỗi tháng Tư về, tôi lại làm thơ
Thả bay khắp trời liên mạng
Những bài thơ nói về tội đảng
Nói thẳng, nói ngay và nói rất chân tình

Tôi nói rằng quê đang thét tiếng bất bình
Và nói đảng đã trong giờ tận tuyệt
Ngàn núi lửa đang vươn mình rung chuyển
Đợi giờ thiêng, đồng loạt, nổ bùng ra ..
Trận địa chấn này cho chính đảng gây ra
Cứ gian ác là tự đào lấy huyệt
Màn sắp hạ rồi, tuồng vào đoạn kết
Bởi tàn hung thì sẽ gặp hung tàn !
Và nói rằng
Dân tộc Việt Nam
Những Hưng Đạo sẽ chung tay làm tròn lời thề sông Hoá
Để giang sơn có một mặt trời sáng tỏa
Xóa đi bóng tối điêu tàn
Bóng tối kinh hoàng của những trại giam
Của xích xiềng, của mồ chôn tập thể
Của tám chục triệu dân lành nghẹn ngào mắt lệ
Cho Việt Nam vàng một màu cờ

Mỗi tháng Tư về tôi lại làm thơ
Bằng nỗi xót xa từ trong tiếng thở
Cho những mẹ những cha,
Những anh chị em  và những chồng, những vợ
Những sinh viên học sinh
Những trẻ mồ côi, bụi đời, đầu đường góc chợ
Rằng tôi thương hết mọi người
Nhưng, ngủ giấc đã dài, tỉnh dậy đi thôi !
Tỉnh để dựng công bình cho dân nước
Đừng mãi cúi đầu, cầu an, khiếp nhược
Hãy ngẩng lên và đứng thẳng làm người
Làm rạng giống nòi khắp chốn, khắp nơi
Nhận trách nhiệm khi nước nhà hưng phế
Hãy tỉnh dậy, chạm tay vào thực tế
Đừng mãi ngồi than khóc để ngày qua
Già nhắc cháu con nối nghiệp ông cha
Trẻ can đảm bước vào giờ lịch sử
Khơi đuốc lửa hồng, can trường lên chứ
Hỡi Triệu, Trưng, Nguyễn Huệ, hỡi Ngô Quyền !
Cọc nhọn, tre ngà, ngựa sắt, nhung yên
Còn cả đấy, hãy mau mà thừa kế
Dù gió lớn, vững tay chèo, ta nhé ...
Mây tan đi, nhất định phải quang trời !
Ta sẽ đưa thuyền đến bến, đến nơi
Ý dân muốn thì lòng trời phải tựa
Đều bước nhé, hỡi muôn ngàn đuốc lửa
Nếu không đi, ai có đến bao giờ ....

Cứ tháng Tư về tôi lại làm thơ
Gởi các đảng viên, những người lãnh đạo
Con đường đó, đảng các ông xây bằng gian manh, lừa đảo
Nên những oan hồn đang đợi ở đầu kia
Nếu ông hỏi
Họ đợi chờ chi ?
Thưa, họ đợi một công bằng vay trả
Đừng tưởng bạo tàn rồi không sao cả
Sẽ bình yên hưởng thụ sang giàu
Không !
Ông đảng viên ơi !! Không đúng thế đâu ...
Trồng cây nào ông ăn trái nấy
Và vay làm sao thì ông phải trả về làm vậy
Chính con cháu ông sẽ đến đòi ông đấy
Hoặc cháu con ông trả nợ cho người
Ông phải tin
Vì đó là luật công bằng muôn thuở ông ơi
Và của vòng huyền vi nhân  quả
Hơn nửa thế kỷ dài
Dưới tay các ông bao triệu người gục ngã
Máu xương, sông núi hoang tàn
Dân chúng ba miền đói khổ lầm than
Trong khi các ông thừa tiền du hí
Bản Giốc, Nam Quan, Trường - Hoàng Sa cũng bị
Các ông cắt bán cho Tàu
Tội các ông nhiều, kể chẳng hết đâu
Hãy đợi ngày đền trả
Nhưng ngay bây giờ
Phải dừng lại những mị lừa gian trá
Đừng gây thêm tội ác tầy trời
Mau ăn năn và sám hối đi thôi
Rồi quay về với quê hương, dân tộc
Hãy tạ tội với những linh hồn oan khốc
Với người tù và ba cõi Bắc - Nam - Trung
Với quê hương
Hãy mau quì trước cửa đền Hùng
Thắp một tuần nhang xin ơn đại xá
Bởi tội ác đã đến giờ phải trả
Mau lên kẻo chẳng kịp nào
Nếu chờ đến lúc vùng lên của tám chục triệu đồng bào
Thì e rằng qúa trễ ...

Hỡi quân đội, công an, các đảng viên tuổi trẻ
Cứu muôn dân, mau đập vỡ giáo điều !
Phá nát xích xiềng, xây dựng nhé, tin yêu
Đem lại cho đời: Tự Do, Công Bình, Nhân Bản !
Không thể nữa, cúi đầu vâng lệnh đảng
Hãy hiên ngang mà để tiếng thơm đời

Người ta sống để làm người
Sống làm sâu bọ, hỏi thời sống chi ?
Đứng lên, ngạo nghễ mà đi
Đừng hèn hạ sống, sống quì, sống khom !
 


Ngô Minh Hằng