Monday, October 12, 2015

BẢN TRƯỜNG CA BA MƯƠI - Kỷ niệm bốn mươi năm Quốc Hận 1975-2015.







BẢN TRƯỜNG CA BA MƯƠI


(Kỷ niệm bốn mươi năm Quốc Hận 1975-2015.  Xin gời về Quê Hương và Đồng Bào VN cùng với mơ ước thiết tha về một ngày quang phục.)


Với lịch sử bốn mươi năm thì ngắn
Nhưng với nhân sinh dài nửa kiếp người
Bốn mươi năm này của cuộc đời tôi
Đã quay quắt đau nỗi hờn vong quốc
*
Tháng Tư Bảy Lăm cộng quân chiếm nước
Lệnh cao nguyên triệt thoái cứ từng vùng
Sài Gòn - Biên Hoà hoảng loạn, rối tung
Người các tỉnh chạy về đông như kiến
*
Kẻ tới Bạch Đằng bám tàu ra biển
Người đến phi trường níu cánh phi cơ
Cuối tháng Tư bom đạn réo từng giờ
Rồi lệnh đầu hàng ...miền Nam bức tử !!!
*
Lệnh hàng ư ? tôi nghe lầm đấy chứ ???
Không !!! Không, Đừng...Xin chớ giết quê tôi !!!
Như sét bên tai, tôi chết lặng người
Ruột đau thắt tưởng không còn sức thở
*
Cả một giang sơn mà nay đổ vỡ
Có thật Sài Gòn trao giặc rồi không ?
Có thật cộng vào Tân Cảng, Cầu Bông
Vào Thảo Cầm Viên, vào Dinh Độc Lập !?
*
Tôi bước ra đường, mây đen chợt thấp
Trời phun mưa cùng lệ tủi hờn rơi
Trước mắt tôi là đảo lộn đất trời
Kinh khủng quá, quê tôi đầy giặc dữ !!
*
Lê Văn Duyệt hôm qua là Quân Vụ *
Mà hôm nay tấm biển mất đâu rồi
Vài chiếc xe lam chất những xác người
Đang chen chúc bò ra từ chiếc cổng
*
Họ là những người trai đang sức sống
Mang trí, nhân bồi đắp giữ sơn hà
Trước lệnh đầu hàng, buông súng, xót xa
Thà vĩnh quyết chớ không hề chịu nhục
*
Bao người lính miền Nam ngày kết thúc 
Đã căm hờn ôm lựu đạn chia nhau
Ngay cổng chi khu, hoặc dưới thông hào
Họ chờ giặc bằng một tràng đạn cuối
*
Bi hùng quá, giờ non sông hấp hối
Có vợ hiên ngang chiến đấu bên chồng
Họ cùng chia nỗi hận với non sông
Cùng gục xuống và đi vào bất tử
*
Ơi, Tháng Tư ai tô đen trang sử
Đau buồn này di hại đến bao lâu ...
Mà bốn mươi năm chưa hết hận sầu
Chưa kết thúc cơn bạo cuồng hồng thủy !?
*
Đất nước của tôi vẫn trong tay qủi
Và nhà tù vẫn chật kẻ hiền lương
Bao triệu người vẫn sống kiếp tha hương
Lòng vẫn đắng vẫn đau Ngày Quốc Hận
*
Bốn mươi năm cộng gieo bao oan khuất
Quê tang thương, dân đau khổ, u hoài 
Đất cắt dâng Tàu để cộng bền ngai
Để bóp cổ, cưỡi đầu người dân Việt
*
Hỡi đồng bào, hãy vang lời QUYẾT CHIẾN ...
Như Ông Cha trong Hội Nghị Diên Hồng !
Hãy đứng lên nào vì nếu ta không
Nước sẽ mất, Tàu bạo tàn đô hộ !!!
*
Và đời ta sẽ cộng thêm thống khổ
Con cháu chúng ta chẳng được làm người
Đứng lên nào, chín chục triệu ta ơi
Chín chục triệu ngại gì không chiến thắng ???
*
Chín chục triệu dân dù đôi tay trắng
Nhưng có rạng ngời chính nghĩa quê hương
Đảng có xe tăng, có súng chặn đường
Nhưng không thể chặn tinh thần dân tộc !
*
Có chính nghĩa là ta không đơn độc
Thế giới nhìn vào sẽ đứng bên ta
Quân đội, đảng viên ai xót sơn hà
Sẽ trở súng bắn vào loài phản quốc
*
Hãy đứng dậy và giơ cao ngọn đuốc
Thét vang trời, lay thức kẻ cuồng mê
Đòi lại công bình, lấy lại sơn khê
Từng hải đảo, từng ngọn đồi, cột mốc
*
Đảng bây giờ như cây già mục gốc
Sẽ đổ kềnh khi cơn bão đi qua
Nổi gió lên, nào, tất cả chúng ta ...
Dẫu lấy máu rửa hờn trang quốc sử !.
*
Bốn mươi năm từ miền Nam bức tử
Dân đã đau, tổ quốc đã nguy rồi
Hội Nghị Thành Đô còn mấy năm thôi
Là Việt cộng dâng cho Tàu đất nước
*
Hãy đứng lên nào, dựng cờ, tiến bước
Đòi công bình, dân chủ của đời ta
Đã bốn mươi năm cộng cướp sơn hà
Đây là lúc phải đòi về sông núi !!!


Ngô  Minh Hằng
Mùa Quốc hận 2015, viết xong ngày 24/3

* Quân Vụ Thị Trấn, trại Lê Văn Duyệt, đường Lê Văn Duyệt, gần Ngã Sáu Sài Gòn.





Saturday, October 10, 2015

BẢN TRƯỜNG CA HAI MƯƠI CHÍN










Tin trên Net:
- Ngày 14-9-1958 công hàm do Phạm văn Đồng ký gửi Tàu cộng, công nhận đảo Hoàng sa ,Trường Sa thuộc về nước Tàu.
- Ngày 4-9-1990, tại Hội Nghị Thành Đô, Đỗ Mười, Nguyễn văn Linh  xin Tàu cộng cho Viêt Nam được thành một tỉnh của Tàu.

- Theo Biên bản Hội Nghị Thành Đô thì ngày 4 tháng 9 năm 2020 Việt cộng sẽ dâng hẳn Việt Nam cho Tàu cộng. Tức là chỉ còn năm năm nữa Việt Nam sẽ  trở thành một Tỉnh của nước Tàu !



Nghĩ  thôi đã thấy lòng đau xé
Viễn ảnh tương lai của nước nhà
Còn có năm năm là đất Việt
Trở thành một tỉnh của Trung Hoa

Dân thành một thứ người nô lệ
Của bọn vô lương lũ cộng Tàu
Đất nước ông cha khai dựng thế
Mà năm năm nữa có còn đâu !!!

Xót xa sông núi, thơ thành hịch
Gióng tiếng Diên Hồng gọi bốn phương
Hỡi những trái tim còn tổ quốc
Nghĩ gì khi cộng bán quê hương ???

Nghĩ gì khi chỉ năm năm nữa
Tàu cộng nghêng ngang khắp xứ mình ?
Nước mất chủ quyền, ta mất nước
Có còn, duy nhất chỉ điêu linh ...

Có còn, chỉ những đời tăm tối
Vết nhục nghìn năm cũ, chửa mờ
Đâu chí Trưng Vương, tài Nguyễn Huệ
Sao chưa vùng dậy nắm thời cơ ???

Sao chưa vùng dậy khi ba cõi
Dũng cảm, lòng dân đã sẵn sàng
Trống lệnh chỉ chờ vang một tiếng
Kiêu hùng, lịch sử sẽ sang trang

Sao chưa vùng dậy cho sông núi
Ngạo nghễ vàng tươi một sắc cờ
Rạng rỡ muôn đời dòng quốc sử
Và khô mắt lệ Mẹ Âu Cơ ???

Mấy trăm năm trước Quang Trung đã
Chiến thắng quân Thanh tại Ngọc Hồi
Nghi Đống thế cùng bèn tự vẫn
Sĩ Nghị về Tàu chạy bỏ ngôi !*

Đống Đa từ đấy  lừng danh sử
Đại Đế Quang Trung, lưỡi kiếm thần
Hiển hách muôn đời, vang chiến tích
Diệt Tàu xâm lược, cứu muôn dân

Mấy nghìn năm trước, gươm Trưng Nữ
Tô Định thua đau giữa chiến trường
Chẳng lẽ cháu con giờ chịu nhục
Nhìn bày Việt cộng bán quê hương ?!

Nhìn bày thái thú ngồi trên kiệu
Trai Việt cong lưng cúi dẹp đường 
Gái Việt giúp vui, sau cuộc rượu
Chệt vầy  tan nát đóa thiên hương !?

Nếu không vùng dậy, năm năm nữa
Nước Việt vào tay bọn bá vương
Thì nước dân mình thêm khốn khổ
Nhìn kìa, Tây Tạng với Tân Cương !!!

Nếu không vùng dậy năm năm nữa
Con cháu ta ư ? hóa chệt Tàu
Đất nước ta ư ? thành tỉnh huyện
Khác gì Phúc Kiến hoặc Triều Châu ???

Chao ơi thực tế là như vậy
Nếu chẳng vùng lên tự cứu mình
Mà dựa vào người, mà ỷ lại
Bao giờ dân tộc hết điêu linh !?

Quê ta, bổn phận ta gìn giữ
Mất nước là ta sẽ nát nhà
Đảng bán quê hương, luồn cúi chệt
Thì ta phải cứu núi sông ta !

Thì ta đứng dậy trừ gian đảng
Điểm mặt từng tên lũ tội đồ
Bán nước giết dân, dân giải đảng
Đập tan tành Hội Nghị Thành Đô !!!

Đập tan tàn ác cho dân tộc
Cho chính đời ta khỏi tủi hờn
Và cháu con ta không hổ thẹn
Vì hèn, ta để mất giang sơn

Nếu không vùng dậy năm năm nữa
Đất nước về tay bọn cộng Tàu
Lúc ấy làm gì thì cũng muộn
Bây giờ, đồng loạt ... hãy cùng nhau ...

Đứng lên mà rửa hờn sông núi
Toàn quốc nghe chăng hỡi Lạc Hồng !!!
Nếu chẳng, đau thương rồi chất ngất
Nhục mình, hận tủi cả non sông !!!


Ngô Minh Hằng





* Chiến thắng Đống Đa. Tây Sơn Đại Thắng Quân Thanh. Sáng ngày mồng 5 tết năm Kỷ Dậu 1789, Tây Sơn Nguyễn Huệ ra quân, đồn Ngọc Hồi bị thất thủ, quân Thanh bị tiêu diệt gần hết. Tướng Thanh là Sầm Nghi Đống thắt cổ tự tử. Quân Tây Sơn thừa thắng tiến vào thành Thăng Long, Tôn Sĩ  Nghị không kịp mặc áo giáp, ngựa không kịp đóng yên, cùng cận vệ vượt cầu phao bắc qua sông Hồng chạy trốn về Tàu

BẢN TRƯỜNG CA HAI MƯƠI TÁM (Vẫn Đòi Bịt Miệng Tôi Sao ? )






  
Trúc Hồ nói trong youtube: chúng ta chỉ xin quyền căn bản làm người thôi .......chúng ta không bao giờ kêu gọi lật đổ chế độ hay bạo động hay gì hết ........cái đó hoàn toàn sai......


Kính thưa Quí Vị và các Bạn,
Chụp mũ, bịt miệng, đánh phủ đầu, buộc tội, vu khống, lăng mạ, bôi dơ ,khủng bố người dân Việt Nam để khống chế họ, làm họ sợ hãi mà không dám phản kháng dù bị trù dập và đàn áp, đó là chính sách cai trị của nhà cầm quyền VC hiện nay tại VN.  Thế mà hiện nay, tại Mỹ quốc, một đất nước tự do, pháp trị, trên những diễn đàn của người tị nạn CSVN lại có một nhóm người nhận là người quốc gia chống cộng nhưng lại rất hung hăng áp dụng những phương thức của VC để đàn áp, khủng bố tinh thần Ngô Minh Hằng. Họ chà đạp quyền tự do ngôn luận của NMH khi NMH lên tiếng đặt câu hỏi về lời tuyên bố như trên của nhạc sĩ Trúc Hồ. Đó là nguyên nhân Nmh viết BẢN TRƯỜNG CA HAI MƯƠI TÁM để ghi lại sự việc NMH bị nhóm người "chống cộng" này lăng mạ, vu chụp, ̣đánh phủ đầu, khủng bố tinh thần Nmh từ tháng 10/2014 tới nay, tháng 10/2015 và vẫn chưa dứt mặc dù NMH không đánh trả. Những vị nào là thành viên của các Diễn Đàn Yahoo Group đều biết rõ việc này. 


BẢN TRƯỜNG CA HAI MƯƠI TÁM

( Vẫn Đòi Bịt Miệng Tôi Sao ?)



Đây là đâu ? Việt Nam hay Mỹ Quốc ?
Dưới độc tài hay thể chế tự do ?
Mà tôi quan tâm nói về đất nước
Khi nghe câu tuyên bố của Trúc Hồ...
*
Thì bị nhóm người xưng là chống cộng
Tấn công tôi hung bạo kiểu đòn thù
Phải vì tôi xót quê hương nòi giống
Không theo ý người, người xử thế ư ???
*
Sao lạ vậy, nếu chung sầu tổ quốc
Thấy đảng tham tàn, bán nước giết dân
Dù không đồng lòng cách tôi suy tưởng
Thì hỏi có cần hàm huyết phún nhân ?
*
Thì hỏi có cần đặt tên, chụp mũ ?
Vu cáo tôi những việc chính người làm ?
Thật sự, Quốc Gia, ít ai hung dữ
Bỏ lửa tay người, nói dối ăn gian !
*
Trúc Hồ nói dân không quyền đòi đảng
Chỉ được xin căn bản chút quyền người !!!
Không lật đổ bọn độc tài cộng sản
Lật đổ cộng quyền là quá sai thôi...!
*
Tôi nghĩ khác, quyền làm người căn bản
Ta có từ khi khóc tiếng chào đời
Ai cướp tự do, nhân quyền chà đạp
Ta không yếu hèn, cúi mặt buông xuôi...
*
Vì nghĩ thế, tôi bèn lên tiếng nói
Còn sáu năm quê bị đảng dâng Tàu
Rồi hỏi Việt Nam, ai thương nguồn cội
Có nghĩ gì và có thấy lòng đau ?
*
Tôi nói thế sao vu tôi đánh phá
Vu thi hành nghị quyết, dụng âm binh ?
Vu tôi Việt gian, xúm vào ném đá ...
Và xử tôi như xử kẻ tội hình !!!
*
Trận chiến một bên tăng dần cường độ
Và mãi kéo dài như chẳng muốn ngưng
Tôi im lặng nhìn các người khủng bố
 Đấu tố tôi tàn nhẫn kiểu luật rừng !
*
Nửa tiểu đội đánh một tôi chưa thỏa
Còn mời thêm phe đảng đánh hôi vào
Mà lại la làng vu tôi đánh phá
Khá khen các người miệng lớn mưu cao !!!
*
Trên Diễn Đàn, ai nói lời công đạo
Là vu tôi mê hoặc, khiến sai người
Vu dùng nick...ôi một bày trơ tráo
Diễn kế Tăng Sâm quỉ quyệt lừa đời
*
Chẳng nể một ai tuổi dầu bác, chú
Vì công tâm họ viết một đôi hàng
Tận dụng mọi lời cuồng ngôn vọng ngữ
Nào đĩ, ngu, nào Bọn Giặc Cờ Vàng !
*
Đây là đâu ? Việt Nam hay Mỹ Quốc ?
Dưới độc tài hay thể chế tự do ?
Sao cướp đi quyền người tôi có được ?
Xin nhớ cho, đây không phải thành Hồ !
*
Các người là ai, sao gây trận chiến ?
Sao hứng, tung, chụp mũ, tấn công tôi ?
Các người là ai ?  và ai sai khiến ?
Khủng bố, đâm lưng, nhét chữ miệng người ???
*
Đây, xứ tự do các người còn thế
Hỏi ở Việt Nam người ác cỡ nào?
Tôi đã vượt biên, tránh bày đồ tể
Mà vẫn theo, đòi bịt miệng tôi sao ???


*
Ngô Minh Hằng


Trúc Hồ nói trong youtube: chúng ta chỉ xin quyền căn bản làm người thôi .......chúng ta không bao giờ kêu gọi lật đổ chế độ hay bạo động hay gì hết ........cái đó hoàn toàn sai......

BẢN TRƯỜNG CA HAI MƯƠI BẢY (KHÓ HIỂU CHI ĐÂU)






 BẢN TRƯỜNG CA HAI MƯƠI BẢY  
(KHÓ HIỂU CHI ĐÂU)

(để trả lời những người hỏi tôi là “Đã về thăm Việt Nam lần nào chưa? “ Có người còn mai mỉa: “Sao không về Việt Nam một chuyến mà xem đất nước ngày nay thay đổi thế nào rồi hãy tiếp tục làm thơ mà chống cộng”)


*

Ba mươi bốn năm tị nạn xứ người
Chưa về lại một lần thăm quê mẹ
Xin chớ bảo rằng tôi không nhớ nhé
Nhớ thiết tha nên nhất quyết chưa về

Ai hỏi nói gì khó hiểu thế kia ?
Tôi xin đáp: Thưa không chi khó hiểu
Ngày tôi vượt biên sống thừa chết thiếu
Thuyền mong manh cuồng nộ sóng trùng dương

Bởi cộng mà tôi phải bỏ quê hương
Lấy mạng sống mình đặt vào canh bạc
Chấp nhận cuộc đời tha hương lưu lạc
Cho chỉ một điều: LÝ TƯỞNG TỰ DO !

May mắn Trời thương, canh bạc thắng to
Khi đồng bào tôi bao người mất vốn
Thân xác họ chìm sâu vào biển lớn
Cùng với ước mơ, nhục tủi, hận thù...

Mười người đi, năm hay sáu tới bờ
Giá của Tự Do chao ơi quá mắc
Tôi ra đi vì quê tôi đầy giặc
Giặc giết đồng bào, cướp của, bán quê

Giặc còn kia mà hí hửng tôi về
Khoe áo gấm khi đồng bào đói rách
Thì tôi thấy tôi là người đáng trách
Và đáng khinh từ dự định lên đường

Chỉ hình dung mình đứng ở quê hương
Tôi đã thấy chính tôi, tên phản bội
Phản bội những ngày vượt biên tìm lối
Phản bội chuyến tàu may mắn thành công

Phản bội bàn tay, phản bội tấm lòng
Đất nước, người dân cho tôi tị nạn
Phản bội anh em, họ hàng, bè bạn
Và những đồng bào nằm lại biển khơi

Và tệ nhất là tôi phản chính tôi
Làm lem bẩn chữ "QUỐC GIA, CHÍNH NGHĨA"
Xưa trốn đi vì cộng bằm, cộng xỉa
Vì cộng gọi là đĩ điếm, tàn dư

Mấy chục năm sau cộng lấy mỹ từ
"Khúc ruột thân yêu" thay vào chữ "Ngụy"
Mà tôi hân hoan gật đầu "nhất trí"
Thì thưa anh tôi có phải là người ?

Nên tôi chưa về, đơn giản vậy thôi
Nếu có hỏi cần chi lời mai mỉa
Vì trả lời sao cũng không đủ nghĩa
Cho những người đi hai hướng hai lòng
Ai thích, cứ về, tôi nhất định KHÔNG
Hành xử ấy, riêng tôi là rất đúng
Vì tôi chẳng thể nào theo luật cộng
Nhục lắm anh, khi khúm núm thưa trình

Mà không tuân, chúng vẽ tội hại mình
Thì phiền toái hiểm nguy nhiều vô kể
Cộng lật lọng, bất lương, gian quỉ thế
Tôi không về nào khó hiểu chi đâu

Ai chẳng thương quê, ai chẳng mong cầu
Được thấy lại quê hương ngày trắng tóc
Tôi sẽ trở về khi không còn cộng
Khi lá cờ vàng rực rỡ tung bay

Ngày ấy, cùng nhau ta sẽ bắt tay
Và vui vẻ nhắc về thời quá khứ
Còn hiện tại, tôi trình bày đã đủ
Anh Chị rõ mà, khó hiểu chi đâu !!!

*



Ngô Minh Hằng